Choi Woo Sik cũng ngó qua bàn bên cạnh, mặt y lộ vẻ chán ghét quen thuộc, lí nhí một câu.
Alpha Choi Woo SikMất cả hứng
Rồi kéo tay Kim taehyung đứng lên.
Alpha Choi Woo SikChúng ta đi thôi
Beta Kim TaehyungCũng phải, muộn thế này rồi, người nhà cậu sẽ lo lắng?
Beta Kim TaehyungTôi chở cậu về
Alpha Choi Woo SikNgười nhà?
Choi Woo Sik cười rộ lên.
Alpha Choi Woo SikNếu anh muốn nói tới những người nhà họ Choi thì tôi không sống cùng bọn họ
Alpha Choi Woo SikBọn họ đời nào để tôi ở lại nhà lớn
Alpha Choi Woo SikTôi có nhà riêng bên ngoài, nhân tiện anh ghé chơi một lúc đi, được không?
Lúc vừa khởi động xe, chân mày của Choi Woo Sik càng nhíu chặt hơn, bỗng nhiên y giành lấy tay lái.
Alpha Choi Woo SikĐể tôi lái cho
Kim Taehyung không kịp trở tay, đành phải cố luồn người qua đổi vị trí cho y.
Ngay sau đó, Kha Lạc liền phóng xe quá tốc độ một cách điên cuồng khiến cậu không kìm được phải la toáng lên.
Beta Kim TaehyungĐừng thế này, cậu chạy chậm lại đi, vậy không được đâu, này!!
Đùa kiểu gì thế này, bọn họ vốn là say rượu lái xe, không an phận thủ thường thì sẽ dễ bề lãnh giấy phạt, y chơi trội như vầy khác nào mời cảnh sát đến tóm cả bọn.
Choi Woo Sik bỏ ngoài tai tất cả, khuôn mặt âm trầm vừa rủa thầm câu gì đó, vừa thử thách mạnh mẽ sức chịu đựng trong trái tim đáng thương của cậu, lao bạt mạng trên đường lớn.
Kim Taehyung sợ tới mức mặt trắng bệch ra, nói không ra lời, chỉ có thể ngoác mồm ngồi yên nhìn phía trước mà phó thác cho số trời.
Không biết đã lạng lách như điên mất bao lâu, cuối cùng Choi Woo Sik mới chịu dừng lại. Khi xe thắng kịt lại, y hung hăng tung nắm đấm lên tay lái. Đoạn y ngồi im một buổi trời, rồi cắn chặt môi, ném cho Kim Taehyung một câu nói không đầu không đuôi.
Alpha Choi Woo SikCứ thế này đi
Alpha Choi Woo SikSau này tôi không đến làm phiền anh nữa
Kim Taehyung ngây ra như phỗng.
Alpha Choi Woo SikHôm nay tôi rất vui
Mặc dù nói thế nhưng Choi Woo Sik nhìn rất uể oải.
Alpha Choi Woo SikCó thể đi ăn với anh thật là vui
Alpha Choi Woo SikTối nay thật cảm ơn anh
Kim Taehyung nhìn vẻ căng thẳng khốn khổ trên mặt y, tóc y ướt đầm dính bệt trên Choi Woo Sik giận dữ bặm môi, lẳng lặng nhìn tay mình đến đờ người, thật lâu sau mới trả lời bằng giọng thiếu tự nhiên.
Alpha Choi Woo SikXin lỗi, trước đây đã không nói rõ với anh
Alpha Choi Woo SikQua lại với tôi, anh sẽ gặp nhiều phiền toái đó
Giống như đang dỗ dành, Kim Taehyung xoa xoa đầu y.
Beta Kim TaehyungSao lại thế?
Alpha Choi Woo SikĐều tại đám người đó
Alpha Choi Woo SikHồi nãy anh cũng nhìn thấy đó, đó là người được cử đi theo dõi tôi
Alpha Choi Woo SikThật nhảm nhí
Alpha Choi Woo SikNhưng đúng là như vậy đấy
Alpha Choi Woo SikBất kể người nào ở bên cạnh tôi đều bị bọn họ làm phiền
Alpha Choi Woo SikĐám bạn trước đây của tôi cũng bị dọa cho chạy mất tăm
Alpha Choi Woo SikLũ người nhà họ Choi, ngay từ đầu ai cũng khinh khi tôi
Alpha Choi Woo SikXem tôi còn không bằng một con chó
Alpha Choi Woo SikSau khi ông ngoại lập di chúc thì rối rít chạy theo tôi, vừa đấm vừa xoa
Alpha Choi Woo SikKệ xác họ!
Alpha Choi Woo SikTôi có đem tiền đốt sạch cũng không có cửa cho họ!
Choi Woo Sik bắt đầu nói năng lộn xộn.
Alpha Choi Woo SikTôi vừa kết bạn với ai, bọn họ đã nghĩ người ta chạy theo giành của
Alpha Choi Woo SikLo đống tiền này rơi vào tay người dưng
Alpha Choi Woo SikGiống như chó điên cắn người không buông
Alpha Choi Woo SikĐúng là bệnh hoạn mà
Alpha Choi Woo SikCả anh cũng vậy
Alpha Choi Woo SikChúng ta cũng mới gặp nhau được hai lần, không hiểu bọn họ khẩn trương gì chứ?
Alpha Choi Woo SikAnh xem, lúc nào cũng bám đuôi chúng ta, có đuổi cũng không đi!
Alpha Choi Woo SikMà thôi, coi như xong, sau này anh cũng không cần để ý đến tôi nữa
Choi Woo Sik cam chịu nói.
Alpha Choi Woo SikTôi chỉ mang lại rắc rối đến cho anh, chứ chẳng có lợi lộc gì đâu!
Alpha Choi Woo SikĐược rồi, tôi phải vào nhà, tạm biệt, chúc anh ngủ ngon
Beta Kim TaehyungCái gì thế? Đợi đã!!
Kim Taehyung cười khổ, giữa chặt cổ tay y.
Beta Kim TaehyungRõ ràng cậu đã mời tôi đến nhà chơi mà
Choi Woo Sik dường như còn đang tức tối, y cứ đứng bất động, quay lưng về phía cậu.
Beta Kim TaehyungLật lọng nha
Alpha Choi Woo SikNhưng mà…
Beta Kim TaehyungKhông sao, tôi có một thân một mình, chẳng dính dáng tới ai, lại còn làm việc cho Jeon thị, bọn họ có thể làm gì được tôi?
Beta Kim TaehyungCậu đừng quá lo
Alpha Choi Woo SikMột ngày nào đó anh sẽ chán ghét tôi
Choi Woo Sik do dự một lúc, rồi nói yếu ớt.
Beta Kim TaehyungSao thế được?
Kim Taehyung vừa cười vừa cốc nhẹ đầu y.
Beta Kim TaehyungĐi nào, phiền cậu đưa tôi đến nhà cậu ngồi chơi một lúc đi, Choi thiếu gia
Cậu vốn định đưa Choi Woo Sik về rồi sẽ gấp rút chạy về nhà. Dù sao trời cũng không còn sớm, e rằng Jeon Jungkook lại nổi cáu. Nhưng bây giờ thấy đối phương tội nghiệp thế này, cứ thế mà bỏ đi thì thật quá vô tình.
Cảnh quan và kiến trúc nội thất nơi Choi Woo Sik sống nhìn rất đẹp mắt, đồ dùng cũng được trang bị tương đối đầy đủ, dù có hơi bề bộn nhưng lại rất sạch sẽ, trên mặt bàn và giá sách là tầng tầng lớp lớp những món đồ được xếp chồng lên nhau. Đúng là phòng của học sinh trung học điển hình.Nhưng có lẽ do gian phòng quá rộng, cậu cứ cảm thấy nó quá ư trống trải, lại mang theo sắc thái ảm đạm khiến Kim Taehyung nghĩ tới cảm giác sống ở đây không biết có phải rất lạnh.